Từ từ bước vào căn phòng ngày xưa, hồi hợp vì không biết nó thay đổi như thế nào rồi.Cửa từ từ mở ra, căn phòng vẫn như ngày nào, cách bày trí vẫn trẻ con dù em đã lớn. Vẫn chiếc bàn học đó, vẫn tủ sách đó. Trên kệ vẫn còn để hình 2 đứa tôi chụp chung khi cầm 2 cây kem ngồi ăn ở hồ Con Rùa. Trên bàn của em thì đặt đứng một tấm hình tôi đang ngồi đàn hát gần nhà thờ Đức Bà.
Thở dài một cái khi nghĩ đến quá khứ, tôi bước ra ban công để ngắm nhìn thành phố Sài Gòn. Đây là góc nhìn Sài Gòn mà tôi ưa thích nhất, ngày xưa mỗi lần qua đây chơi, tôi đều ra đây đứng.
- Anh…. qua hồi nào mà không kêu em. _ Một đôi tay ôm lấy tôi từ đằng sau.
- Mới dậy đó hả? Vẫn ngủ nướng như xưa nhỉ?
- Không có….em dậy rồi nè. _ Em cười tít mắt.
- Chưa súc miệng phải không? _ Tôi chọc em. Em nhéo tôi một cái rồi chạy vào trong.
Điện thoại báo anh Đen gọi.
- Đi đâu sớm vậy mạy?
- Em đi qua nhà bạn chút? Có gì không anh?
- Uh, tranh thủ về sớm dọn vali. Mai cả bọn đi Vũng Tàu nhậu…ui da….à ừ…đi Vũng Tàu tắm biển. _ Bên đầu dây bên kia hình như ổng bị ai đánh khi nói đến từ nhậu.